| Hệ lụy tín dụng bất động sản Hệ lụy tín dụng bất động sản
    
        Không dễ biết chính xác dư nợ bất động sản của các ngân hàng hiện 
nay. Bản thân các ngân hàng cũng không thể phân biệt rạch ròi thế nào là
 tín dụng bất động sản.
            |  Khách hàng tham quan một dự án bất động sản được giới thiệu ở TPHCM. Ảnh: T.L.
 |  
 Cho các tổ chức kinh tế vay để làm các công trình cơ sở hạ tầng; cho 
doanh nghiệp sản xuất gạch ngói, tấm lợp, xi măng, sắt thép vay; cho 
người dân vay sửa chữa, nâng cấp nhà ở... liệu có phải là hỗ trợ vốn cho
 lĩnh vực bất động sản? Do không thể phân biệt, nên số dư nợ bất động 
sản mà các ngân hàng báo cáo cho cơ quan quản lý khác nhau. Dựa trên báo
 cáo hàng tháng, hàng quí, đôi khi hàng tuần hoặc theo yêu cầu đột xuất 
của các tổ chức tín dụng, Ngân hàng Nhà nước (NHNN) tổng hợp số liệu tín
 dụng bất động sản.
 
 Đến ngày 10-6-2011 con số cho vay bất động sản của cả hệ thống được 
Thống đốc NHNN công bố là 222.000 tỉ đồng (trong đó TPHCM là 95.000 tỉ 
đồng), giảm 13.000 tỉ đồng so với mức 235.000 tỉ đồng cuối năm 2010.
 
 Tỷ trọng bề nổi 10%
 
 Tín dụng bất động sản chỉ chiếm 10% tổng tín dụng nói chung - một tỷ 
trọng vừa phải, đâu có gì đáng ngại? Cái đáng ngại đấy là con số bề nổi,
 còn bề chìm không tính toán được. Có tổ chức tín dụng nào không cho vay
 bất động sản? Chắc chắn 100% ngân hàng cho vay. Do đó khi tín dụng phi 
sản xuất bị siết lại, các ngân hàng ngay lập tức gặp khó, nó thể hiện ở 
hai điểm.
 
 Thứ nhất, ba tháng không phải là thời gian đủ dài để thu hồi các khoản 
vay. Các hợp đồng tín dụng bất động sản thông thường có kỳ hạn tối thiểu
 12 tháng và giải ngân theo từng giai đoạn. Để giảm dư nợ phi sản xuất 
về 22%, nhiều ngân hàng đã buộc phải ngưng giải ngân các khoản vay còn 
lại dù đã ký kết. Một số ngân hàng khi không có cách gì hạ được số dư nợ
 tuyệt đối, đã tìm cách tăng tín dụng chung, tăng vốn huy động. Dễ hiểu 
vì sao hầu hết các ngân hàng cổ phần đều đã sử dụng hết dư địa tăng 
trưởng tín dụng cả năm.
 
 Thứ hai, khi tất cả cùng chạy đua theo một hướng, không phải ai cũng tới
 đích. Từ giữa tháng 6, NHNN đã có danh sách tám ngân hàng vẫn còn dư nợ
 phi sản xuất ở mức từ 31-37% tổng dư nợ, trong đó có một ngân hàng trên
 50%. Khi đến hạn, sáu ngân hàng ở TPHCM đã không thể đáp ứng yêu cầu 
kéo cho vay phi sản xuất về mức quy định.
 
 Việc chế tài tăng dự trữ bắt buộc lên gấp đôi đối với các ngân hàng này 
đang được cơ quan quản lý cân nhắc. Vấn đề là chế tài có làm cho dư nợ 
phi sản xuất của họ giảm xuống? Hay chỉ làm cho họ khó khăn hơn về thanh
 khoản, tiếp tục phá rào lãi suất huy động để có vốn tăng dự trữ bắt 
buộc? Cái vòng luẩn quẩn có thể tái diễn: thanh khoản yếu, bước đường 
cùng lại xin NHNN tái cấp vốn.
 
 Hiệu quả và thanh khoản
 
 Với lãi suất đầu ra hiện nay, kinh doanh bất động sản không thể hiệu 
quả. Tuy nhiên quan trọng hơn hiệu quả là tính thanh khoản của thị 
trường. Đối với nhà sản xuất, không có gì đáng sợ bằng hàng hóa làm ra 
mà không bán được. Với các chủ đầu tư dự án nhà đất, đất nền, biệt thự, 
căn hộ đang không tìm được người mua. Nói một cách khác, đồng vốn đang 
“chết” trong bất động sản, nhưng nó lại không “chết” với ngân hàng, bởi 
cứ đến hạn ngân hàng đòi cả vốn lẫn lãi.
 
 Những năm trước, các công ty bất động sản còn nhìn vào thị trường chứng 
khoán để huy động vốn bằng cách phát hành thêm cổ phiếu. Nay thì kênh 
chứng khoán là cánh đồng cạn khô, không còn nước để dẫn cho vốn chảy. 
Tất cả trông vào ngân hàng - kênh cung ứng vốn duy nhất còn lại cho nền 
kinh tế. Vốn hỗ trợ cho bất động sản đã đưa ra rồi, nay nhà đất không 
bán được, ngân hàng thu hồi nợ bằng gì?
 
 Ủy ban Kinh tế của Quốc hội trích dẫn nguồn từ cơ quan thuế cho biết từ 
đầu năm đến nay khoảng 30% doanh nghiệp có đăng ký kinh doanh phá sản, 
giải thể, đóng cửa, tạm ngưng sản xuất. Trong số này có một tỷ lệ không 
nhỏ các đơn vị bất động sản.
 
 Để con số doanh nghiệp nói trên sống lại, trong đó có bất động sản, có 
lẽ không cần phải ngay lập tức “bơm” vốn cho nó, mà quan trọng là điều 
tiết sự dịch chuyển của dòng vốn, giúp nó chảy đúng vào những nơi cần 
chảy. Với bất động sản, đó là thanh khoản. Những người có nhu cầu nhà ở,
 có một phần ba, hay một nửa số tiền đủ sở hữu một miếng đất, một căn 
hộ, sẽ mạnh dạn vay ngân hàng phần thiếu còn lại để mua nếu lãi suất hạ 
xuống và thời hạn vay không phải chỉ 1-3 tháng. Chìa khóa để rã băng bất
 động sản nói chung, các lĩnh vực sản xuất khác nói chung, phải là lãi 
suất. NHNN công bố lãi suất cho vay bình quân nửa đầu năm là 18,7%/năm, 
cao hơn 3,4% so với cuối năm 2010. Trên thực tế, lãi suất đầu ra cao hơn
 thế nhiều. Có lẽ trước mắt 18,7%/năm là mức mà nhiều doanh nghiệp đang 
mơ được vay để cầm cự, tồn tại. Còn để phát triển, lãi suất không thể 
cao hơn 15%/năm.
 
 Tín dụng bất động sản đang ở nút thắt. Tăng trưởng tín dụng chung từ 31%
 trong năm ngoái, tức trung bình 2,583%/tháng, nay tụt xuống 7,05% trong
 sáu tháng, tức 1,175%/tháng. Nhưng ngay cả trong mức giảm mạnh và đột 
ngột này, tín dụng bất động sản cũng không có chỗ đứng. Nó gần như bị ra
 rìa hoàn toàn, bằng chứng là dư nợ tuyệt đối bất động sản giảm. Bung 
quá mạnh, rồi thắt quá chặt, với cách điều hành nguồn tín dụng như thế, 
nếu không được tháo gỡ hợp lý ngay, hệ lụy bất động sản mà nền kinh tế 
gánh chịu thật khó lường!
 
 
 Theo TBKTSG 
  
 
 
 |